Nguyên Đỗ

Gốc Phượng Muôn Đời Nhớ Dáng Ai

Mùa Hạ học thi mình mỗi bữa
Bên nhau thong thả đến sân trường
Lớp học ôn thi bao nhiêu đứa
Bù đầu sách vở thấy mà thương

 
Thi cử trời ơi ngưỡng cửa đầu
Một mai rồi biết sẽ đi đâu
Đứa vào Tổng Hợp, đứa chuyên nghiệp
Sư phạm, Dược, Ý... cách biệt nhau

 
Tan lớp ngồi chơi dưới phượng già
Đầu hè phượng vỹ trổ muôn hoa
Màu hoa đỏ chói như màu máu
Mùa của chia ly, của cách xa

 
Từng đứa ra đi, mãi chẳng về
Nhớ đôi bạn trẻ buổi đam mê
Dựa lưng gốc phượng đan tay mãi
Gần tối sao chưa chịu trở về

 
Rời đất Mẹ yêu lệ ngắn dài
Chúng mình đôi ngã cách chia hai
Tìm nhau không biết tìm đâu nhỉ
Gốc phượng muôn đời nhớ dáng ai

 
Nguyên Đỗ

Được bạn: vdn 5.7.07 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Gốc Phượng Muôn Đời Nhớ Dáng Ai"